Cậu không thể trơ mắt nhìn bọn chúng giết trẻ con.
Chúc Đông sững sờ: “Huynh đệ à, gan ngươi to thật đấy! Chạy mau, bọn chúng nhìn thấy rồi kìa!”
Đám người kia nghe thấy tiếng hét của Mạnh Hoan, ngẩng đầu lên thì thấy hai người đứng trên sườn đồi: Chúc Đông và Mạnh Hoan ăn mặc khá sang trọng, lưng còn đeo theo một đống hành lý, trông chẳng khác gì hai công tử nhà giàu đáng để cướp bóc.
Lũ thổ phỉ thấy người là cướp, đặc biệt là người có tiền. Chúng bị gián đoạn việc cướp bóc, hai tên cầm liềm nhìn nhau một cái rồi lập tức lao về phía hai người, chạy rất nhanh.
Mạnh Hoan toát mồ hôi trán, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh: “Chúng ta cách đội quân không xa, quay lại gọi người.” Chính là vì tính toán điều này nên cậu mới dám hét lên.
Cậu quay đầu lại giơ hai tay vẫy mạnh về phía đội quân của Lận Bạc Chu, hô lớn: “Có người! Có người! Vương gia!”
Vừa hô vừa chạy, sau lưng là hai tên nam nhân lực lưỡng, chân đi dép cỏ, cơ bắp săn chắc, tốc độ cực nhanh, liềm trong tay vung vẩy, lưỡi cưa sắc bén đầy vết máu khô.
Chúc Đông liếc nhìn một cái: “Bọn chúng chạy nhanh quá!”
“Vậy à.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play