Hoàng Thúy Trân biến sắc, nhìn ra Vương Mai không dễ chọc, cô ta thật đúng là xem thường người phụ nữ nông thôn này rồi.
Lúc bốn người đứng dậy.
Hoàng Thúy Trân nhìn chằm chằm nước ngọt bị mở ra trên bàn, giả vờ lơ đãng cánh tay chạm vào tay vung lên, nước ngọt bắn thẳng lên quần áo Thẩm Lan Đình.
Cảm nhận được mùi nước ngọt cùng cảm giác dính dính trên người, mặt Thẩm Lan Đình trong nháy mắt lạnh xuống, một màn be bét này khiến cho lông mày anh thình thịch nhảy dựng.
Hoàng Thúy Trân há to miệng, vội vàng luống cuống đưa tay chuẩn bị giúp Thẩm Lan Đình lau sạch sẽ, miệng còn nói: “Anh Lan Đình, em xin lỗi, em không cố ý.”
Cô ta quá biết chỗ hiểm của đàn ông rồi, cô ta không tin không câu dẫn được đối phương.
Rõ ràng thứ ướt chính là áo, nhưng phương hướng tay Hoàng Thúy Trân lại trượt xuống, may mắn Thẩm Lan Đình trong lúc sấm sét vang dội phản ứng nhanh chóng lui ra phía sau vài bước, mới để cho tay Hoàng Thúy Trân rơi vào không trung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play