Sự tồn tại của còi uống máu là để khiến "tế phẩm" im lặng, nhưng một khi còi uống máu không còn tồn tại nữa thì sao?
Lục Nam Thâm không hiểu ý "sự tồn tại" mà ông chủ Bạch nói đến.
Ông chủ Bạch nói: Nó nói trắng ra chỉ là một chiếc còi, là một đồ vật, còn được làm bằng xương. Cậu cũng đã nhìn thấy còi uống máu sau này rồi, muốn thổi ra giai điệu thì mặt bên trong phải đục lỗ.
Có lỗ, chất xương sẽ trở nên giòn hơn, chiếc còi dùng lâu sẽ bị hỏng.
"Thậm chí có lúc trông chừng không cẩn thận còn đánh mất nữa." Ông chủ Bạch bổ sung thêm một câu.
Tóm lại là còi không phải một đồ vật có thể sử dụng hết đời này qua đời khác, cần phải làm cái mới, đề phòng những lúc cần dùng. Nhưng nguyên liệu của còi uống máu nguyên thủy quá quý giá và khó tìm, cộng thêm việc những người biết làm còi xương càng ngày càng ít đi. Dần dần, còi uống máu đã không còn nữa.
Không còn còi uống máu thì khong thể xoa dịu nỗi sợ hãi và oán khí của tế phẩm, thế nên tập tục dùng người sống làm vật tế cũng dần dần có sự thay đổi, từ người sống chuyển sang cầm thú.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT