Ông anh trai hời gặp nửa đường của Lục Nam Thâm quả thật đã gặp nguy hiểm.
Tuy rằng con lợn vòi ở trong sơn động không kịp phanh gấp, đã đâm đầu vào gốc cây mà chết, nhưng điều đó không có nghĩa là tại thung lũng chết chóc này chỉ có một con lợn vòi là nó. Khi cùng Lục Nam Thâm vội vã chạy về điểm dừng chân, Hàng Tư phải cảm thán: "Đáng lẽ chúng ta phải sớm nghĩ ra thứ đó có thể tồn tại lâu như vậy chắc chắn đã có con đàn cháu đống rồi."
Khi nói những lời này, Hàng Tư vẫn đang ở trên lưng Lục Nam Thâm, từ độ cao này nhìn ra ngoài có thể nói là tầm nhìn rộng mở, hoàn toàn không góc chết. Nghĩ như vậy, cô cảm thấy sự kiên trì của cậu em này lúc trước khá đúng đắn, anh đã quyết tâm dứt khoát cõng cô chạy, bằng không chậm một chút là không kịp nữa.
Con thú giống lợn vòi trước mắt đây đang đuổi cho Niên Bách Tiêu chạy, đống lửa ở nơi dừng chân đã sớm thành tro bụi, bị móng của con thú đó giẫm đạp đến mức thảm không kể xiết, cũng may chưa phá xe.
Niên Bách Tiêu kia cũng không hổ danh xuất thân từ một tay đua, động tác cực kỳ nhanh nhẹn, đầu tiên dựa vào thể lực mạnh mẽ để né một lúc, về sau cuối cùng anh ấy cũng nhặt được một cây gậy khá thô và chắc chắn để làm vũ khí tự vệ và tấn công. Nhưng con thú kia cũng quả thật rất điên rồ, chẳng mấy chốc Niên Bách Tiêu đã mệt mỏi thở hồng hộc.
Thấy vậy, Hàng Tư nói: "May mà chúng ta tới kịp." Sau đó, cô vỗ vai Lục Nam Thâm, ra hiệu cho anh thả mình xuống, để cùng tới giúp đỡ.
Thế nhưng Lục Nam Thâm không vội vàng gì, anh đỡ lời cô một cách thản nhiên: "Phải, may mà kịp, nếu không bỏ lỡ mất kịch hay để xem."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT