Ôn Duyệt liếc nhìn bài tập trên bàn: “Cũng gần xong rồi.”
Chu Diệu: “Vậy em làm tiếp đi.”
Anh vỗ Nhậm Nghiệp Lương và Phương Thạch Đào bảo hai người lăn ra khỏi phòng, đừng quấy rầy Ôn Duyệt làm bài tập.
Nhậm Nghiệp Lương và Phương Thạch Đào nhìn sách giáo khoa và bài tập ở trên bàn với vẻ mặt kính sợ, nhanh chóng rời khỏi phòng mà không phát ra chút tiếng động, sợ cắt đứt suy nghĩ của Ôn Duyệt. Những người mù chữ chưa từng đi học như họ, đối với những người có học thức tự nhiên có một loại kính sợ và ngưỡng mộ.
Làm xong bài tập, Ôn Duyệt ra khỏi phòng, mới phát hiện ba người bọn họ đã chuẩn bị và rửa sạch rau củ, chỉ còn chờ cô tới nấu.
Đừng nói, có ba người trợ thủ, việc nấu nướng trở nên đặc biệt thư giản, có người rửa rau, có người rửa chén.
Sau khi ăn cơm xong, cô lấy nước đi tắm, ngày mai không cần phải dậy sớm để tự học buổi sáng nên Ôn Duyệt cũng không cần đi ngủ sớm. Cô ngồi xếp bằng ở trên giường, trong tay cầm một cuốn sách. Sách này là cô mượn từ hiệu sách cùng với Lý Niệm Thu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play