Ôn Duyệt không lay chuyển được Lý Niệm Thu, chỉ có thể đồng ý: “Vậy hai người và bà nội Phương bọn họ cùng nhau trở về đi, dù sao cũng tiện đường?”
“Được.” Cái này Lý Niệm Thu đồng ý.
Nhìn bọn họ đi ra sân rồi biến mất ở trong đêm đen, Ôn Duyệt mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng còn chưa kịp thả lỏng lại đột nhiên ngẩng đầu: “Cái người đàn ông kia đâu, anh không có đánh c.h.ế.t hắn chứ?”
Lúc ấy, lực chú ý của cô đều đổ dồn vào trên người Lý Niệm Thu, hoàn toàn làm lơ tên đàn ông kia, chỉ biết Chu Diệu hung hăng đánh hắn ta một trận.
“Chưa chết.” Chu Diệu nhướng mày, nhìn vẻ mặt của Ôn Duyệt, “Sao trông em có chút thất vọng vậy?”
Ôn Duyệt nói không có, đánh c.h.ế.t người còn phải ngồi tù, bởi vì loại cặn bã này không đáng giá. Cô bĩu môi, rầu rĩ không vui: “Em chính là cảm thấy loại người này quá ghê tởm, liệu hắn ta có tới tìm Lý Niệm Thu gây phiền toái nữa không? Nếu chuyện này bị nói ra, thanh danh của Niệm Thu ở trong thôn sẽ bị hủy hoại……”
Cô không nghĩ ra biện pháp giải quyết, rất chán nản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play