Ôn Duyệt chỉ là nhìn thôi đã cảm thấy rất đau, còn mệt Chu Diệu có thể ngồi ở đây nói chuyện phiếm với cô, vẻ mặt của anh một chút cũng không nhìn ra vết thương trên người lại nghiêm trọng như vậy.
Cô học theo động tác của Chu Diệu lúc trước, đổ rượu thuốc vào lòng bàn tay xoa xoa, sau đó áp lên mặt Chu Diệu xoa nhẹ hai cái.
Chu Diệu hít vào một hơi: “Síttt.”
Ôn Duyệt nâng mí mắt: “Đau?”
Chu Diệu ừ một tiếng, đôi mắt đen láy nhìn qua, mang theo chút tủi thân: “Đau.”
“Đau liền tốt.” Ôn Duyệt lại xoa thêm chút nữa, cười nói: “Đau mới nhớ lâu.”
Chu Diệu: “Síttt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT