“Vân Hi ca ca!” Nhìn thấy Bạch Vân Hi từ phòng họp đi ra, Vân San San cười tươi như hoa tiến lên chào hỏi.
Diệp Phàm hai tay chống lưng, không vui nhìn Vân San San, âm dương quái khí* nói: “Ngươi gọi hắn là Vân Hi ca ca? Không phải nên gọi Vân Hi đệ đệ sao? Ngươi nhìn qua còn lớn hơn Vân Hi mấy tuổi!”
*Âm dương quái khi: nghĩa đen là khí lạ trong trời đất, nghĩa bóng là chỉ những người có lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc là lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra
Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm vẫn miệng độc như vậy!
Sắc mặt Vân San San vặn vẹo nhìn Diệp Phàm: “Sao ngươi lại ở đây? Lén lút xông vào sao? Vân Hi ca ca mau gọi bảo an đi!”
Bạch Vân Hi nhàn nhạt nói: “Không cần đại kinh tiểu quái (chuyện bé xé ra to), hắn là bằng hữu của ta!”
Vân San San ngơ ngác nhìn Diệp Phàm: “Vân Hi ca ca, khi nào thì ngươi lại có bằng hữu không đàng hoàng như vậy? Ngươi nhìn dáng vẻ của hắn……” Toàn bộ là một con đại quái!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT