Thú nhân đang lôi Ninh Tịnh đi khựng lại, lúc này, thú nhân vừa canh chừng Ninh Tịnh trên thuyền bỗng nhiên nói: “Tôi vừa nghe thấy cô ta nói chuyện với tên nô lệ kia, cô ta có vẻ biết cách xử lý vết thương của chúng ta.”
“Thật không?”
Bị một đám người nguyên thủy cao lớn vạm vỡ vây quanh, Ninh Tịnh cảm thấy áp lực như núi, nhưng càng như vậy lại càng không thể tỏ ra rụt rè: “Đương nhiên là thật, tôi còn biết cách xử lý con mồi, ăn xong sẽ không bị bệnh.” Điều cô nói chính là thay thế việc ăn sống bằng ăn chín, các thú nhân đã biết sấm sét có thể tạo ra lửa, nhưng hiện tại chỉ biết dùng để chiếu sáng và xua đuổi dã thú, chứ không biết dùng lửa để nướng chín thức ăn.
“Cô là vu sư của Lam Diệp?”
“Không phải! Cô ta là nô lệ của Lam Diệp, sao vu sư lại có thân phận nô lệ được! Chắc chắn là nói dối.”
“Để cô ta chứng thực một chút đi, nếu là thật, giữ lại mạng cô ta cũng không sao… Thương Linh, cậu nói xem?”
Bất chợt nghe thấy tên của mục tiêu, Ninh Tịnh đột nhiên ngẩng đầu lên, liền thấy đám người nguyên thủy trần truồng chỉ quấn da thú đang dạt ra một lối đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play