Ban nhạc Hòe Tự xử lý xong tình huống bất ngờ này liền giải tán ngay tại chỗ, sau đó rời khỏi quán cá nấu dưa chua.
Lúc chờ xe bên đường, Lưu Tranh đột nhiên nhớ ra gì đó, liền kéo lấy cánh tay của Ngụy Hành, nói: "Tôi nhớ là Trì Trì lúc dự thính ở Bắc Kinh, hình như cũng là học ở trường trung học trực thuộc, chính là trường mà Mạnh Thiển theo học ấy."
Ngụy Hành sững sờ, sau đó hai mắt sáng rực, vô thức lẩm bẩm: "Hai người bọn họ thật sự là càng đào càng muốn ship mà."
Lưu Tranh vô cùng đồng tình: "Cặp đôi này chính là hình mẫu tình yêu nên có mà."
Dừng một chút, lại nói thêm: "Hai người bọn họ kỳ thật chênh lệch rất lớn. Cậu biết đấy, nhà Trì Trì không chỉ có tiền, mà còn rất có nên tảng. Bên Lục gia tạm thời không đề cập tới, nhưng Lâm gia thời dân quốc cũng là danh gia vọng tộc, tuyệt đối là dòng dõi thư hương truyền đời. Nhưng Thời Tiên, bằng tính cách và năng lực của mình, đã san bằng hết mọi khoảng cách giữa họ."
Ngụy Hành gật đầu: "Đúng vậy, bây giờ tôi càng ngày càng khâm phục Thời Tiên, cậu ấy chính là cực hạn mà một người bình thường có thể đạt tới."
Lưu Tranh cảm thán: "Đại thần đúng là nhân vật trời giáng, những kẻ phàm nhân như chúng ta không thể nào so bì được đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT