Thời Tiên mặc vest, áo sơmi cùng quần dài, lười biếng dựa vào ghế nằm trong phòng ngủ. Cậu nghe thấy tiếng súc miệng trong phòng rửa mặt, biểu tình có chút vi diệu.
Không thể nghi ngờ, vừa nãy trên piano kia quả thật sung sướng đến cực điểm.
Nhưng mà, nói thế nào nhỉ. Cậu vốn nghĩ rằng hôm nay là sinh nhật mình, hai người nước chảy thành sông thuận lý thành chương mà làm những gì cần xảy ra nhưng mà không hề nghĩ tới cũng chỉ có như vậy thôi.
Cũng đúng thôi, Lục Diên Trì là một chàng trai thuần khiết, còn cậu lại ham muốn nhiều, đương nhiên là không thể so sánh.
Lục Diên Trì từ phòng rửa mặt ra, liền nhìn thấy Thời Tiên như không xương nằm trên ghế. Tóc cậu hơi loạn, thần sắc lười biếng, áo sơ mi trên người không cài nút nào, vạt áo rộng mở, lộ ra những vết đỏ cùng vết hằn mờ mờ. Làn da cậu vốn đã trắng, những dấu vết mờ ám đó nở rộ ở trên người cậu như hoa mai đỏ trong tuyết, đều chói mắt như nhau.
Những vết đó... đều là do anh tạo ra.
Lục Diên Trì tùy ý liếc mắt một cái, yết hầu chuyển động lên xuống, ánh mắt trầm xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT