Lục Diên Trì cũng không thể nói rõ tâm trạng của mình lúc này là gì. Nói cho cùng, đây là lần đầu tiên anh và mỹ nhân làm chuyện như vậy với tư cách là người yêu. Lúc ngồi trên giường đợi Thời Tiên, trong đầu anh toàn nghĩ đến việc phải dịu dàng, phải cho mỹ nhân một trải nghiệm tuyệt vời nhất. Nhưng khi thực sự bắt đầu, anh cứ như phát điên lên, hoàn toàn mất kiểm soát, chỉ muốn nuốt chửng mỹ nhân, đến cả xương cũng không chừa.
Có thể kiềm chế mà chỉ dùng tay đã là thể hiện sự tự chủ phi thường rồi. Đối với mỹ nhân, anh thực sự chỉ muốn làm đến cùng. Nhưng khổ nỗi, hai người vừa mới xác định mối quan hệ, anh lại không dám nóng vội quá mức.
Trái lại, mỹ nhân đối xử với anh rất nhẹ nhàng, rất cẩn thận, đến mức trên người anh không hề có chút dấu vết nào. Nếu không phải toàn thân vẫn còn vương vẻ lười biếng và thỏa mãn sau khi được giải tỏa, anh suýt nữa đã nghĩ rằng tất cả chỉ là một giấc mộng xuân.
Lục Diên Trì vừa mới yêu đương, trong lòng không khác gì một chú chó con thích đánh dấu lãnh thổ, anh vô cùng muốn để lại dấu vết trên người mỹ nhân, cũng mong mỹ nhân có thể để lại dấu vết trên người anh như một cách để tuyên bố chủ quyền vậy.
Anh cúi đầu nhìn Thời Tiên, giọng khàn khàn nói: "Tiểu Thời ơi, em ra tay nhẹ thật đấy. Nhìn người anh xem, chẳng có chút dấu vết nào cả, rồi nhìn em kìa, toàn là do anh hôn ra."
Thời Tiên chạm tay vào giấc mộng và khát vọng của chính mình, trên giường đương nhiên sẽ nhẹ nhàng hơn một chút. Cậu sợ rằng nếu dùng sức mạnh hơn, giấc mộng này sẽ vỡ tan. Vậy nên, vừa rồi cậu rất kiềm chế, rất dịu dàng.
Bây giờ, nghe ai đó than phiền rằng mình hôn không đủ mạnh, vẻ mặt đầy chê bai "Em không ăn cơm à, sao sức yếu thế?", Thời Tiên lập tức cảm thấy khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play