Hoạt động tuyển thành viên mới của câu lạc bộ kéo dài suốt cả ngày. Thời Tiên không vất vả mấy, cậu lười biếng suốt từ sáng đến chiều, đến mức cuối cùng không biết làm gì bèn lôi mấy bài luận văn học thuật ra đọc. Người thực sự kiệt sức lại là Lục Diên Trì, cả ngày anh chạy đông chạy tây, trò chuyện với người này, cười đùa với người kia, đến nỗi giọng đã hơi khàn. Nhưng may mắn là tinh thần anh vẫn tốt, gương mặt lúc nào cũng rạng rỡ tươi cười.
Đúng sáu giờ chiều, buổi tuyển chọn kết thúc, thành công mỹ mãn. Lục Diên Trì đến tìm Thời Tiên.
Thời Tiên thấy anh bước tới, bèn lục túi lấy ra một vỉ kẹo ngậm vị dưa hấu đưa cho.
Trước khi tham gia ban nhạc, Thời Tiên đã nghĩ mình sẽ phải dùng giọng rất nhiều, nên chuẩn bị sẵn mấy vỉ kẹo ngậm. Cổ họng hơi khó chịu, cậu sẽ ngậm một viên. Nhưng đến giờ, cậu vẫn chưa dùng đến, mà người đầu tiên được cậu chăm sóc lại là Lục Diên Trì.
Lục Diên Trì nhìn vỉ kẹo, bật cười khẽ, giọng khàn khàn: "Cậu đút cho tôi đi?"
Thời Tiên bây giờ rất thân với Lục Diên Trì, cũng rất chiều anh. Cả ngày hôm nay, Lục Diên Trì làm việc hết công suất, Thời Tiên thấy anh mệt nhưng vẫn không than thở. Vì vậy, cậu lẳng lặng bóc ba viên kẹo, bắt đầu đút cho Lục Diên Trì.
Lục Diên Trì cúi xuống, ăn kẹo từ tay Thời Tiên. Đầu ngón tay anh vô tình chạm vào lòng bàn tay Thời Tiên, khiến tim anh run lên nhè nhẹ. Nhưng Lục Diên Trì đâu có vô tình, anh cố ý lặp lại hành động đó, còn nhìn Thời Tiên bằng ánh mắt mang đầy ý cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT