Hai người trở lại chốn xưa cũ, hoài niệm dòng thời gian như nước chảy, lại còn được ông chủ quán bar mời mọc nhiệt tình, cùng ăn một bữa cơm tối dành cho nhân viên.
Nói là cơm tối cho nhân viên, nhưng thực chất lại vô cùng phong phú. Ông chủ tự bỏ tiền túi gọi thêm món, mở quán bar thì dĩ nhiên không thiếu rượu, mà Thời Tiên lại hiếm khi quay về, nên tất nhiên được tiếp đãi rượu ngon thức ăn ngon.
Văn hóa bàn tiệc trong nước vốn như thế, Thời Tiên bị mời rượu không ít, uống cũng kha khá. Lục Diên Trì là người ngoài, ông chủ quán không tiện ép rượu, nhưng anh lại đứng ra đỡ rượu thay Thời Tiên, cũng uống một chút. Dẫu vậy, anh vẫn giữ được lý trí, biết rằng mình phải đưa Thời Tiên bình an về khách sạn, nên không dám uống nhiều. Thành ra không say, thậm chí còn chưa đến mức ngà ngà.
Bữa tối ấy bắt đầu từ 6 giờ, vì uống rượu rồi chuyện trò rôm rả, kéo dài đến gần 8 giờ mới xong.
Ngày mai Thời Tiên và Lục Diên Trì sẽ bay đến Thành Đô, nên sau khi ăn xong, hai người liền chào tạm biệt ông chủ quán bar rồi quay về khách sạn. Khách sạn không cách quán xa, hai người muốn tỉnh rượu tiêu cơm, nên không gọi xe mà chọn đi bộ.
Đêm tháng 7 không chút gió, không khí đặc quánh và oi bức. Hai người men theo tường thành, vừa đi vừa tản bộ trở về khách sạn.
Thời Tiên có chút men trong người, hơi ngà ngà say, nhưng tâm trạng lại rất tốt, nói nhiều hơn thường lệ. Cậu ríu rít kể cho Lục Diên Trì nghe những chuyện năm xưa của mình ở Tây An.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play