Buổi tối, Chung Tình và Chung Minh Lượng không làm phiền Đại Đầu mà thuê hai phòng gần ga tàu để nghỉ ngơi.
Sau khi nếm thử hết số trái cây đã mua, cô lấy máy ảnh ra chụp lại, cuối cùng nhận ra mình mua hơi nhiều, liền gọi Chung Minh Lượng qua phòng mình.
Đến nơi, Chung Minh Lượng bị ép phải ăn hết số trái cây buổi chiều mua về mới được đi ngủ. Cậu ngồi trong phòng chị gái, ăn đến mức suýt nữa bị nội thương.
“Đúng rồi, em nhớ bỏ trà bưởi mật ong vào trong balo đi. Nếu kịp, có thể chị sẽ về luôn vào chiều mai. Em vẫn định ở lại Vân Thành chơi đúng không?” Chung Tình vừa thu dọn balo, vừa lấy từng hũ thủy tinh ra.
“Vâng, em đã bàn với Đại Đầu rồi, chị về thì em sẽ ở nhà cậu ấy, cậu ấy dẫn em đi chơi.” Chung Minh Lượng bỏ một múi bưởi vào miệng, nói tiếp: “Chị, bưởi ở đây ăn nhiều quá cảm giác hơi đắng chát, bưởi của vườn mình thì ăn bao nhiêu cũng không thấy ngán.”
“Nhưng làm phiền nhà người ta như thế cũng không hay lắm, đến nhà người ta thì nhớ mang theo quà, đừng đi tay không. Chị có mang theo bốn hũ trà bưởi mật ong, em để lại cho Đại Đầu hai hũ đi. Hôm nay cậu ấy cũng giúp đỡ mình nhiều, không thì cũng ngại quá.” Vừa nói, Chung Tình vừa tách ra hai hũ, dùng túi đóng gói lại.
“Không, đều là của em hết! Em sẽ mua quà cho gia đình cậu ấy sau, chị không cần lo đâu. Lúc đi, mẹ em còn đưa cho em không ít tiền đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT