Sáng hôm sau, Chung Giang Hải đã tỉnh táo. Ông nấu một nồi canh gừng trong bếp, thấy Chung Tình xuống thì gọi cô đến uống. Người có kinh nghiệm thì đúng là lợi hại, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi cơn say, hồi phục rất nhanh.
Chỉ là món canh gừng kia thật sự khó uống. Chung Tình uống một bát rồi là không muốn uống nữa. Cô lén rửa bát rồi cất đi, sợ Chung Giang Hải lại ép cô uống thêm một bát nữa.
Khi ông đi ra ngoài, cô đã chứng kiến toàn bộ quá trình Chung Giang Hải ép con trai uống canh. Chung Minh Lượng còn đang ngủ ngon lành trên ghế thì bị ông túm lấy, không kịp phản ứng. Chung Minh Lượng không biết thứ gì đang ở bên miệng, có lẽ theo bản năng cảm thấy khát nên há miệng ra uống một ngụm lớn, suýt nữa thì khóc tại chỗ.
Nhưng rõ ràng là Chung Giang Hải không cho Chung Minh Lượng cơ hội nhổ ra, mà lập tức cầm bát canh còn lại ép vào miệng cậu ấy rồi nói: "Tỉnh rượu đã."
Ông đã thành công làm cho Chung Minh Lượng tỉnh rượu, tiện thể làm cho đầu óc cậu ấy cũng tỉnh luôn.
Ngoại trừ Chung Minh Lượng có chút uể oải ra thì Chung Tình và Chung Giang Hải không sao cả. Thế là hôm nay hai người quyết định cho cậu ấy nghỉ ngơi, còn họ thì đi bảo dưỡng vườn trái cây như thường lệ.
Chớp mắt đã đến cuối tháng bảy, vườn vải đã gần như thu hoạch xong, lượng hàng bán ra cũng gần hết. Trong vườn chỉ còn lại chưa đến một tấn, trong đó đã có khoảng sáu trăm cân được đặt trước. Phần còn lại, Chung Giang Hải và Chung Tình không nhận thêm đơn sỉ nữa mà để dành bán lẻ, tránh tình trạng khách lẻ đến mà không còn hàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT