Lần trước Chung Tình đến đây là lúc cha mẹ qua đời, cô cũng quen nhà bà cụ Ngô Anh Hà, chỉ là nghĩ đến bà cụ vẫn còn ở bệnh viện, Chung Tình có chút không ngủ được, lăn qua lộn lại rồi chạy sang giường bà cụ Ngô Anh Hà, ngửi mùi hương quen thuộc mới hơi thiếp đi.
Chưa đến năm giờ sáng, Chung Tình đã tỉnh, cô dậy tìm gạo ngũ cốc trong nhà, nấu một nồi cháo, lấy hộp đựng cơm để mang theo, may là trong nhà không thiếu dưa muối, cô đựng hết vào, còn mang theo hai cái bát nhỏ, sáu giờ đã xách ra cửa.
Đêm qua Chung Giang Hải đã lái xe đi, buổi sáng mùa hè không khí ở Nam Thành rất trong lành, Chung Tình hít sâu một hơi, kìm nước mắt lại, tự nhủ không sao rồi bắt xe đến bệnh viện.
Khi cô đến bệnh viện, bà cụ Ngô Anh Hà đã tỉnh, Quách Quân kê gối cho bà cụ, để bà cụ ngồi dậy, lúc Chung Tình vào, Ngô Anh Hà đang nói với Quách Quân, bảo ông ấy đi mua ít trái cây, nói mình không sao cả.
"Không ngủ nữa à mẹ, mẹ thấy sao rồi? Có cần gọi bác sĩ tới khám không?" Quách Quân khoát tay, lại kéo chăn cho Ngô Anh Hà, trong phòng bệnh buổi sáng sớm vẫn hơi lạnh.
"Mẹ không sao, xem các con chuyện bé xé ra to kìa, còn đưa cả mẹ vào bệnh viện, mẹ có thể có chuyện gì chứ!" Ngô Anh Hà vội nói, giọng bà cụ vẫn rất khỏe, thật khiến người ta không cảm thấy bà cụ có chuyện gì.
"Tình Tình đến rồi à? Bà không sao đâu, đợi chú con đến là có thể xuất viện rồi." Ngô Anh Hà thấy Chung Tình đi vào, vội nói với cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT