Vỏn vẹn mười lăm phút ngắn ngủi, chú quản gia đã vào không dưới năm lần.
Sắc mặt Khương Dã mỗi lúc một kém đi, có lẽ Chung Tình cũng nhìn ra được điều gì đó, quản gia thường xuyên lui tới, e rằng là do chỉ thị của người lớn trong nhà.
Chung Tình bật cười, mỗi lần quản gia vào đều có một lý do khác nhau, dù là lý do gì, Chung Tình đều gật đầu mỉm cười nói cảm ơn, sau đó nhìn Khương Dã đuổi người đi.
"Chiều nay chắc là không được rảnh rang rồi." Khương Dã ngồi ở phía đối diện bàn trà, khoanh chân ngồi xuống thảm, có chút bất lực nói với Chung Tình.
"Không sao." Chung Tình dùng nĩa xiên một miếng hoa quả khô cho vào miệng, cười híp mắt đáp lời Khương Dã.
Vì khoảng thời gian này hai người cũng không có cơ hội gặp mặt, còn lâu hơn cả thời gian bận rộn nhất trước đây. Bình thường họ bận rộn cũng ít gặp nhau nhưng nếu có cơ hội thì họ vẫn sẽ đến bờ biển Ánh Dương gặp mặt một chút, dù chỉ là ba chục phút ngắn ngủi anh cùng Chung Tình đối chiếu sổ sách.
Lần này xem như là lần xa cách lâu nhất, cũng là lần giằng xé nội tâm lâu nhất. Đối với hai người, khoảng thời gian gặp nhau bây giờ thật sự đáng trân trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT