Đến trưa, con trai và con dâu nhà họ Tô trở về nhà. Họ nghe nói dì cả đến vay lương thực và mẹ bọn họ thực sự đã cho mượn. Ờm, mặc dù cho cám... nhưng vẫn là lương thực mà.
Thật kỳ lạ, mẹ bọn họ bỗng dưng hào phóng thế! Không, không, không, có thể mẹ của họ vẫn luôn hào phóng như vậy, chỉ là trước đây họ không biết thôi.
Còn về chuyện cho vay lương thực thì không ai nói gì cả. Dù sao thì bà ta cũng là dì cả của họ. Cha của họ là độc đinh của nhà họ Tô nên nhà họ chỉ có họ hàng bên ngoại. Mẹ sẵn lòng giúp đỡ, họ có thể nói gì? Bây giờ họ có thức ăn đều là nhờ mẹ và em gái.
Tô Ái Quốc còn an ủi mẹ: “Mẹ, đừng lo lắng cho gia đình dì cả quá, lúa sắp chín rồi. Chỉ cần cầm cự thêm mười ngày nữa là sẽ có lương thực cứu trợ.”
“Không đến nỗi chết đói đâu mẹ, chắc chắn vẫn cầm cự sống qua ngày được.” Tô Ái Hoa nói.
Cao Tú Lan xúc động: “Mấy đứa xem dì cả của mấy đứa đi, cho nên phải chọn nhà tử tế mà cưới vợ gả chồng. Nếu không muốn cả đời không được về ló mắt về nhà mẹ thì đừng có tìm nhà nào xấu mà cưới gả, kẻo lại liên luỵ cả nhà đấy! Thằng ba, mày mở to mắt ra mà tìm cho tao!”
Tô Ái Đảng đang ăn, nghe vậy suýt nữa thì nghẹn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT