“Một cô bé không biết gì như cháu thì có tiêu chuẩn gì chứ? Chuyện này cháu cứ nghe người lớn thì sẽ không sai được đâu.” Cao Phúc Sinh cũng biết con gái thời nay có rất nhiều tâm tư. Nhưng nghĩ tới mấy chuyện tào lao đó thì có tác dụng gì? Đến khi cưới chồng rồi mới biết hoàn cảnh gia đình mới là quan trọng nhất. Khi cơm cũng không đủ no thì chút tâm tư đó có là cái thá gì.
Cao Tú Lan nói: “Thanh Miêu Nhi, chuyện này con cứ nghe lời cậu, cậu của con biết nhiều hiểu nhiều lắm, cậu con đã khen thì chắc chắn không thành vấn đề đâu.”
Tô Ái Quốc nói: “Mẹ, con nghĩ hay là cứ nghe theo em gái đi, em gái vui là được rồi. Dù sao em gái còn nhỏ, mình cứ tìm dần dần. Trong nhà có ba người anh trai, chẳng lẽ lại sợ không có ai chăm sóc em ấy?”
Tô Ái Hoa và Tô Ái Đảng gật đầu: “Mẹ, anh cả nói chí lý lắm, em gái cưới chồng trễ cũng tốt.”
“Chúng mày cút đi, chúng mày có thể cho Thanh Miêu Nhi của tao sống sung sướng chắc? Cả ngày ăn trấu uống cháo, có miếng ăn ngon thì phải chia cho chúng mày, thế mà còn mạnh miệng. Cút cút cút, cút sang chỗ khác.” Cao Tú Lan thẳng thừng xua tay.
Ba anh em: “…”
“Mẹ, đây là chung thân đại sự của con, sao con không thể có suy nghĩ riêng của mình chứ? Con muốn tìm quân nhân!” Tô Thanh Hòa kiên quyết nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play