Bà con cô bác trong đội đã sớm được rèn luyện thành thói quen, nề nếp nghe theo sắp xếp của lãnh đạo đã ăn sâu vào trong xương máu của họ. Vì vậy, dù đói đến mức hoa cả mắt thì vẫn không có ai dám tranh giành lương thực.
Đằng nào cũng sẽ được chia, đội trưởng đã cam đoan ai cũng có phần rồi còn gì.
Quách Trường Thắng dẫn mọi người cùng nhau đào miệng hang. Ông ấy đưa theo vài cụ già cao tuổi và mấy thanh niên xuống kiểm tra, nhằm lấy đó làm bằng chứng cho thấy mọi thứ vẫn còn nguyên vẹn.
Không sai, tất cả đều nguyên vẹn, con chuột trước đó cũng vẫn đang ở bên trong. Tô Ái Đảng nhanh tay chụp nó lại bằng một cái túi. Tìm dáo dác xung quanh mà không thấy ổ chuột đâu, đoán chừng đây là con chuột duy nhất may mắn còn sống sót sau khi cả bầy bị dân làng bắt được.
Dù hơi thất vọng nhưng có lương thực là tốt rồi. Sau đó, mọi người bắt đầu vận chuyển lương thực.
Bởi vì cất giữ quá lâu nên lúa đã ám mùi bụi. Tuy nhiên, chẳng ai chê lấy một lời, ngược lại còn cảm thấy đó chính là hương thơm của lương thực.
“Thơm thật đấy!” Quách Trường Thắng hứng khởi reo lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play