“Thanh Hòa, cháu cũng thấy bọn chú nộp hết lương thực lên trên là việc làm sai trái phải không?”
Quách Trường Thắng nói với vẻ mặt cay đắng.
Chuyện này làm sao Tô Thanh Hòa có thể nói thẳng ra được? Theo cô thấy, trong tình cảnh thế này thì tuyệt đối không được nộp lương thực dù chỉ một hạt gạo. Thu hoạch vốn đã chẳng bao nhiêu, lại còn nộp hết đi, đội sản xuất trong thôn đâu phải làm bằng sắt bằng đá, không cần ăn cơm chứ? Nhưng cô không thể nói bừa được.
“Chú đội trưởng, cháu chẳng hiểu gì cả, đó giờ toàn là mẹ cháu và anh cháu cho cháu ăn thôi. Nhưng cháu cũng thấy kể từ khi nộp hết lương thực, trong nhà ngày càng ít đồ ăn. Bụng đói khó chịu lắm ạ.”
Quách Trường Thắng đưa tay lau mắt: “Đúng vậy, đói bụng khổ lắm.”
Ông ấy đứng dậy, người còn loạng choạng một chút, sau đó lập tức rời đi.
Tô Thanh Hòa nói với theo: “Chú đội trưởng, chú không đợi mẹ cháu về à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT