Lạc Yến nắm lấy tay áo Khương Tịch Châu, không kìm được len lén quan sát phản ứng của hai người.
Không khí giữa hai bên căng như dây cung, nặng nề đến khiến lòng người hoang mang.
Người phụ nữ áo tím cũng nhận ra giọng điệu không mấy thiện cảm của Khương Tịch Châu. Bà nheo mắt đánh giá thiếu niên trước mặt. Hắn có dáng vẻ nổi bật, nếu từng gặp, hẳn bà ta không thể quên được.
Nhưng bà cũng để ý một điều, vừa nãy khi đối phó Vương Vạn, hắn rõ ràng còn sức mạnh, vậy mà vẫn ngoan ngoãn theo về. Bà thoáng khó hiểu.
Lát sau, chỉ nghĩ Khương Tịch Châu là kẻ ngông cuồng, bà ta cười lạnh: “Tiểu tử ngươi khẩu khí lớn thật! Trình gia ta đãi khách thế nào, há để ngươi xen vào! Khách nhân? Các ngươi xứng sao?”
“Trình phu nhân nói phải lắm, là chúng ta tự đề cao mình rồi.”
Đôi mắt đen nhánh của thiếu niên nhìn thẳng bà ta, bất ngờ nở nụ cười: “Ba người chúng ta là bạn cùng hoạn nạn với Hạ huynh và Triệu cô nương. Vì giải cổ cho Hạ huynh ở Lâm Châu, Triệu cô nương dẫn hắn đến cầu cứu Trình gia. Chúng ta hẹn gặp nhau tại đây. Ta còn tưởng mấy vị huynh đài này đến đón chúng ta tới Trình gia hội ngộ Hạ huynh. Không ngờ, hóa ra là ta hiểu lầm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play