Đáy hố tối tăm mịt mù, bốn phía là vách đá vây quanh, hồ nước xanh thẳm sâu không thấy đáy, hàn khí dày đặc bao trùm, tựa như một mảnh thiên địa riêng biệt.
Chỉ có ở phía trên, ánh trăng mờ nhạt xuyên qua, dừng lại trên mặt nước, mang đến chút ánh sáng yếu ớt. Trên vách đá, vài điểm sáng lấp lóe phản chiếu, như những hạt ngọc nhỏ giữa màn đêm.
Bên trái vách đá, một lùm cây trụi lủi kỳ quái mọc lên, cành khô không đều, đan xen rối loạn. Bên phải lại là những cây cổ thụ cành lá to rộng, thân cành thô tráng, dáng vẻ quái dị. Bóng chúng in lên vách đá, theo sóng nước đong đưa, tựa như đám yêu tinh giương nanh múa vuốt, khiến người nhìn phải rùng mình.
“Khụ khụ khụ” Lạc Yến vừa tỉnh lại, đã bị hàn khí phía dưới làm cho lạnh run, ho khan từng cơn. Trên người nàng chỉ có manh áo mỏng manh, không thể ngăn được chút rét lạnh nào. Nàng nằm đó, tựa như bị nhốt trong hầm đá lạnh giá. Đôi mắt đau nhức khôn tả, gương mặt như trái cây bị bỏ vào tủ lạnh, lạnh buốt mà yếu ớt. Tay chân nàng cứng đờ, như vừa được gắn lên, không thể cử động linh hoạt.
Sao lại tĩnh lặng đến vậy? Tiêu Nương đâu rồi?
Chẳng lẽ đi ăn khuya ư?
Nhưng nếu nàng ta đi ăn khuya, không phải chính nàng sẽ là món ăn sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT