Tối nay trời sáng sủa, ánh trăng chiếu xuống cũng thật đẹp. Dáng vẻ nàng hiện lên rõ ràng, từ góc độ của hắn có thể thấy mái tóc đuôi ngựa mềm mại mà rối bời của nàng, cùng làn váy vì gió thổi mà khẽ lay động.
Bước chân nàng dường như ngập ngừng, đi một bước thì dừng một bước, do dự mãi không thôi.
Một mình lại không gọi ai đi cùng, chắc hẳn nàng đang sợ hãi.
Sợ hãi đến vậy mà vẫn phải đi, rốt cuộc là chuyện quan trọng gì đây?
Hắn lặng lẽ dừng lại trên hành lang, chậm rãi bước theo sau nàng.
Cô nương mặc áo xanh lục cầm trong tay một que đánh lửa và một chiếc đèn dầu nhỏ. Khi nàng đi đến cửa sau bếp ở tầng một, xung quanh tối đen như mực, bóng dáng nàng khựng lại một chút. Sau đó, nàng lấy que đánh lửa ra, thổi nhẹ một cái, châm sáng ngọn đèn dầu.
Que lửa vừa tắt, nàng lại thổi thêm vài hơi vào đèn dầu. Thấy ngọn lửa không có dấu hiệu lụi đi, nàng mới thỏa mãn vui sướng mỉm cười: “Ừm, không tệ, không tệ! Khương Tịch Châu quả nhiên không lừa người…”
Thiếu niên đứng trong bóng tối khẽ nhíu mày.
Hắn khoanh tay bước qua, đứng ở góc bóng tối bên cửa, nơi mà Lạc Yến không thể nhìn thấy, chỉ có hắn là có thể quan sát nàng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play