Màn sương đen cuồn cuộn bao phủ giăng kín bầu trời, Vân Tịnh Sơn phong quang ngày nào giờ lại khô cằn tiêu điều như chốn hoang vu, xác người nằm ngang dọc khắp nơi, cả Nhược Thủy Cảnh sôi trào dữ dội, bị nhấn chìm trong tiếng gào rít lạnh lẽo của tàn hồn yêu long... Đứng giữa khung cảnh đáng sợ như địa ngục trần gian là một thiếu niên bị nhuộm máu toàn thân, quanh người bị che phủ hoàn toàn bởi hắc khí u ám.
Thân hình mảnh khảnh hơi run rẩy, hắn bỗng bật cười đầy bi ai bên bờ Nhược Thủy Cảnh. Ngự Thủy Kiếm tắm đẫm máu vẫn đang được nắm chặt trong tay, nhưng sức lực lại đang từng chút vơi cạn không khác nào nỏ mạnh hết đà.
Thiếu niên ấy giờ đây chỉ là một kẻ điên hoàn toàn đánh mất lí trí, cho dù đầu vỡ máu chảy vẫn cố chấp mê muội không chịu tỉnh lại.
Từ khi biết chân tướng về cái chết của toàn tộc, biết Hương Tuyết Trấn đã bị một ngọn lửa tàn nhẫn thiêu rụi, Khương Tịch Châu nhận ra thế gian này đã không còn chốn dung thân cho hắn nữa. Báo thù vì thế trở thành hy vọng duy nhất để hắn tồn tại.
Cho dù Hạ Uyên đã chết dưới lưỡi kiếm của hắn, kẻ khởi xướng lên cái chết của tộc nhân đã không còn trên đời này nữa, oán giận hận thù trong lòng hắn vẫn như một hố sâu vô tận lấp thế nào cũng chẳng thể đầy, sau tất cả chỉ còn lại tiếng ai oán than trách không hồi kết cùng tiếc nuối và cô độc.
Vĩnh viễn không có điểm dừng.
Đối mặt với vô số ánh mắt ngập tràn thù hận như muốn xé hắn thành ngàn mảnh, cùng những lưỡi kiếm sáng như tuyết của các tu sĩ tiên môn đang ào ào lao đến, hắn bỗng thấy mọi chuyện thật nực cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT