Lạc Yến vẫn không thể chợp mắt liền thì thào trò chuyện với Khương Tịch Châu trong bóng tối.
Nửa đêm, trời bắt đầu đổ mưa, xua tan phần nào màn sương mù dày đặc khiến không khí bớt u ám nặng nề. Lạc Yến đứng dậy bước đến bên cửa sổ, kéo tay Khương Tịch Châu đặt lên bệ. Nàng nâng bàn tay hắn hứng những giọt mưa, để chúng tí tách rơi xuống rồi đọng lại trong lòng bàn tay hắn như những viên trân châu lấp lánh.
Nàng vừa nghịch những giọt nước vừa thích thú cười nói, giọng trong trẻo như trẻ thơ vang lên: “Khương Tịch Châu, uống nước nào.”
“Chàng có biết không…”
Thiếu niên cúi xuống khẽ hôn lên má nàng, biết trước điều nàng định nói: “Thủy sinh mộc, nước nuôi dưỡng cây.”
“Nàng nói nhiều lần rồi, ta nhớ mà.”
Lạc Yến cong môi, hài lòng gật đầu: “Ừ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT