Gió nổi lên trong sân. Vào một đêm sáng sủa như thế này, gió thổi qua lại tựa như cơn mưa rào trút xuống.
“Nhớ rõ phải làm gì không?” Khương Tịch Châu hỏi Lạc Yến.
Lạc Yến gật đầu, tay nắm chặt một cành phong rồi đáp: “Nhớ rõ.”
Từ bên ngoài, Khiếu Xà vẫn đang gọi nàng bằng giọng ôn nhu: “Lạc Yến.”
Khương Tịch Châu ôm kiếm, đuôi mày khẽ động, giọng dịu dàng nói: “Đi thôi.”
Lạc Yến hít sâu một hơi, mở cửa lao ra ngoài. Dưới ánh trăng, một bóng đen khổng lồ che khuất tầm nhìn của nàng. Nàng lặng lẽ ngẩng đầu lên.
Một con rắn đen khổng lồ hiện ra với khuôn mặt diễm lệ tuyệt trần, đôi mắt to như cái gương lớn. Trong đó, Lạc Yến nhìn thấy gương mặt tái nhợt của chính mình.
Khiếu Xà phun lưỡi về phía nàng, giọng nói dịu dàng như mẹ ru con ngủ: “Lạc Yến, lại đây nào?”
Thật đáng sợ. Tay chân Lạc Yến bủn rủn, hơi thở dồn dập, nhưng nàng vẫn lễ phép gật đầu đáp: “Chào ngươi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play