“Khương huynh, sao vậy?” Hạ Trường Dực đột nhiên ngẩng đầu: “Sao sắc mặt lại khó coi thế kia?”
Nghe vậy, Lạc Yến cũng ngẩng lên nhìn. Khuôn mặt Khương Tịch Châu trắng bệch, thoáng chút mất mát: “Khương thiếu hiệp, ngươi không thoải mái sao…”
Hắn trông như bị chạm vào chỗ đau vậy.
Thiếu niên ho khẽ một tiếng, có chút không tự nhiên đứng thẳng người. Cảm xúc trên mặt không dao động, hắn đáp: “Không có, đừng lo lắng.”
Lạc Yến không nhịn được nhìn thêm vài lần, chú ý đến bàn tay hắn nắm chặt sau lưng.
Chắc là vết thương ở tay đau, nhưng hắn ngại nói ra.
Hắn luôn nghĩ cho người khác như vậy, đúng là phong cách làm việc của hắn. Lạc Yến cân nhắc, định tìm cơ hội lén kéo hắn ra ngoài đi dạo một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT