Phương Tri Hành được đút ăn no, nên sáng hôm sau dậy rất sớm.
Cậu bò xuống giường kéo rèm ra một chút để kiểm tra thời tiết, sau đó xoay người nhào tới ngồi lên bụng Chung Tư Viễn, lắc vai người ta nói: “Dậy thôi! Mặt trời chiếu đến mông rồi!”
Chung Tư Viễn đang ngủ thì bị làm phiền, hồn suýt chút nữa bay mất, anh đột nhiên mở mắt ra thì nhìn thấy Phương Tri Hành, khuôn mặt sợ hãi đến mức ngây người ra.
Phương Tri Hành đùa dai thành công nên cực kỳ đắc ý, cậu búng nhẹ vào chóp mũi Chung Tư Viễn: “Hôm nay đi xăm với em nhé, ngâm lâu quá rồi.”
Chung Tư Viễn từ từ tỉnh táo lại, rõ ràng Phương Tri Hành vẫn chưa đủ mệt.
Sáng sớm mùa đông, ánh nắng yếu ớt nhưng ấm áp, ảnh đế Chung hiếm khi gắt ngủ bèn đè Phương Tri Hành xuống giường trừng phạt một lát.
Sau một hồi dây dưa, Phương Tri Hành cuối cùng cũng xin tha, vừa nghẹn ngào vừa nói mình đau chỗ này đau chỗ kia, yếu đuối xin Chung Tư Viễn tha cho cậu.
Chung Tư Viễn đánh vào mông cậu hai cái, gian phòng vắng vẻ vang lên tiếng bốp bốp, thành công dọa Mozart đang nghe lén ở cửa chạy mất.
Hơn một tiếng trôi qua, Phương Tri Hành cuối cùng cũng rời khỏi giường, cậu xoa mông đứng trong phòng vệ sinh đánh răng, miệng mím chặt đến mức có thể treo được cả một bình dầu, nói chung là cậu hối hận, cực kỳ hối hận.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play