Trời đã tối lắm rồi, bụng Phương Tri Hành trống trơn, sau khi nói ra nỗi khổ tâm của mình cậu cảm thấy vừa buồn ngủ vừa đói bụng bèn nài nỉ Chung Tư Viễn đi nấu cơm cho mình, còn bản thân thì giống như ông chủ nằm trên sô pha vuốt ve lông mèo.
Một lát sau, Chung Tư Viễn bưng một bát mỳ bò nấu chua đích thân đút cho cậu.
Phương Tri Hành ăn uống no nê càng không muốn động đậy, bèn lười nhác giơ tay về phía Chung Tư Viễn muốn đối phương bế mình.
Sau khi đạt được ý xấu, cậu nép vào trong ngực Chung Tư Viễn gảy cổ áo anh, có mấy lời đã cố kìm nén cả một buổi chiều, lúc đó sợ làm hỏng bầu không khí, giờ phải khởi binh vấn tội rồi.
“Họ Chung kia,” Phương Tri Hành nghiêm túc nói: “Em hỏi anh một chuyện.”
Chung Tư Viễn bế cậu về phòng, vừa thả lên giường thì cả người đã bị kéo xuống, anh nhìn thẳng vào đôi mắt của Phương Tri Hành.
Chung Tư Viễn hơi khó hiểu: “Hả?”
Bàn tay níu cổ áo nhẹ nhàng buông ra, đầu ngón tay ấm áp luồn vào lớp vải mềm mại, chạm vào da thịt, sau đó lùi lại, ấn nhẹ vào gáy Chung Tư Viễn.
Trên phần xương đó có một hình xăm chữ ‘Q’, buổi chiều Chung Tư Viễn ôm cậu cực kỳ chặt, Phương Tri Hành nhìn thấy nó khi nghiêng đầu qua.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play