Mùa đông trời tối rất sớm.
Trên chiếc giường lớn, Phương Tri Hành cuộn tròn trong lồng ngực Chung Tư Viễn ngủ say sưa.
Trong màn đêm, Chung Tư Viễn tỉ mỉ mô tả lại ngũ quan của Phương Tri Hành, anh cực kỳ yêu thích đôi mắt, chiếc mũi và khuôn miệng của cậu.
Anh hôn lên môi cậu như thể vẫn chưa nếm đủ, rồi chợt nhận ra rằng chính bản thân Phương Tri Hành mới là người mà anh vô cùng yêu thương.
Chung Tư Viễn cứ nhìn mãi cậu như thế, cho đến khi thật sự muộn lắm rồi mới chịu bò ra khỏi chăn.
Anh mặc bộ đồ ngủ đi ra khỏi phòng, điện thoại vứt trên bàn trà lúc chiều, bị người ra gọi đến mức sụp nguồn luôn.
Cắm sạc vào, trong lúc đợi khởi động máy, Chung Tư Viễn chậm rãi uống hết một ly nước.
Mấy phút sau, tin nhắn dồn dập bật ra, anh chưa kịp kiểm tra thì đã có điện thoại gọi đến.
“Chung Tư Viễn!” Thương Tiệp không màng giữ hình tượng nữa hét lên, “Cậu đang làm cái quái gì vậy? Cả buổi trưa không nhận điện thoại, cậu không cần công việc này nữa phải không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT