Trần Lật không nhớ rõ những gì diễn ra sau đó. Cậu chỉ cảm thấy bản thân như một chiếc thuyền nan nhỏ bé trôi dập dềnh giữa đại dương dữ dội, chỉ có thể mặc cho sóng cuốn đi.
Cuối cùng, khi bình minh ló dạng, cơn sóng thần mới chịu rút lui, và cậu hoàn toàn mất đi ý thức.
Đến tận chiều cậu mới tỉnh lại.
Cảm giác đầu tiên là có một bàn tay rất không thành thật đang quấy rối mình, khiến giấc ngủ vốn đã chẳng yên ổn lại càng thêm phiền nhiễu.
Trần Lật nhắm mắt, vô thức vung tay đập lên bàn tay đáng ghét trên eo mình. Nhưng Phó Mạc Ương chẳng những không rút tay, mà còn thản nhiên nắm lấy bàn tay cậu, chậm rãi chơi đùa.
Chưa thỏa mãn, hắn còn đưa tay cậu lên miệng, nghiêm túc cắn từng ngón như đang nhấm nháp một món ăn ngon lành.
Một luồng điện nhỏ len lỏi qua cơ thể, khiến Trần Lật lập tức tỉnh táo hoàn toàn. Cậu mở mắt, giọng hơi khàn khàn, nghe như đang tủi thân:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT