"A!" Trần Lật há miệng kêu lên một tiếng bé xíu, nhanh gọn, rồi co rúm người lại trốn.
Dù cậu đã nhận ra đôi mắt đáng sợ kia thực chất chỉ là họa tiết trên mặt nạ của Đại Tế Ti, nhưng sợ thì vẫn cứ sợ, đến mức cả người run cầm cập như lá cây bị gió thổi.
Áp lực nặng nề từ hắn bao trùm lấy căn phòng. Đại Tế Ti chậm rãi đứng thẳng người, không còn dí sát vào cậu nữa. Đôi mắt âm u ẩn sau lớp mặt nạ vẫn lạnh lẽo như trước: "Hôm nay ngươi đã chạy ra ngoài?"
Bộ não đặc quánh của Trần Lật cuối cùng cũng khởi động lại, tim đập như trống dồn.
Bị bắt gặp ra ngoài sẽ có hậu quả gì không? Có nên thú nhận không nhỉ?
Không, dù bây giờ không nhận, lát nữa hắn hỏi mấy người hầu trong viện, thế nào cũng biết thôi. Lỡ đâu vì thế mà càng tức giận hơn thì sao?
Vậy nên Trần Lật ngoan ngoãn gật đầu, rồi lại vội vàng lắc đầu, mắt tròn xoe đáng thương: "Ta chỉ tản bộ thôi, không ra khỏi phủ mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play