Rất nhanh, các ác quỷ được thả ra trong sảnh đã bị lửa địa ngục của Phó Mạc Ương thiêu rụi, họ đã thành công tìm thấy hai người chơi đang trốn ở tầng hai. 
Con rối và nhà ảo thuật gia nhìn người đang đến và im lặng một lúc, sự hoảng loạn trong lòng họ đã bị một cảm xúc kỳ lạ như bị cho ăn "cơm chó" thay thế. 
Khi thấy họ như vậy, Trần Lật cảm thấy càng thêm ngượng ngùng. 
Lúc ở dưới, Phó Mạc Ương đã thấy cậu đi quá chậm, vì vậy nên đã bế cậu lên theo tư thế ôm công chúa. 
Trần Lật đâm đầu vào cơ ngực của hắn, khẽ nói: "Mau đi đi, những người hạ đẳng ti tiện như các người không được ở lại trong lãnh địa của ta nữa." 
Đây là cách nói phù hợp với tính cách của nguyên chủ, trong mắt cậu, rạp xiếc đã kết thúc và giờ chỉ là những người dân vô giá trị. 
Ảo thuật gia mắt lộ ra sợ hãi: "Nhưng mà..." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play