"Thù lao gì?" Trần Lật có chút khẩn trương, nín thở chậm rãi chớp mắt.
Phó Mạc Ương ngừng nói, chỉ nhìn cậu chằm chằm, nói chính xác là nhìn chằm chằm vào miệng cậu.
Miệng của cậu có hình dáng là một đôi môi có nụ cười tự nhiên, có chút hơi bĩu, cho dù không cố ý thực hiện bất kỳ động tác nào, nhưng đều giống như đang đòi hôn, trông rất ngọt ngào.
Cảm giác bị dã thú nhìn chằm chằm lại xuất hiện, Trần Lật không khỏi nhăn mặt, con mồi tỉnh tỉnh mê mê cuối cùng cũng phát hiện ra có gì đó không đúng.
Phó Mạc Ương nhìn đi chỗ khác trước khi hắn hoàn toàn hối hận: "Tôi không cần phải nhận thù lao ngay bây giờ, tôi sẽ lấy ở thời điểm thích hợp hơn."
Hiện tại không phải lúc, ít nhất cừu con còn chưa hoàn toàn vào trong ổ, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ chạy trốn.
Giọng điệu của hắn đột nhiên trở nên rất đứng đắn, làm như vừa rồi người nhìn chằm chằm vào môi người ta không phải hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT