Hành động của Khương Tư Duệ khiến tim Úy Nam đập thình thịch, sợ anh sẽ nhận ra bao bì kẹo giữa hai thế giới có sự khác biệt. Nhưng may mắn là lực chú ý của Khương Tư Duệ không đặt vào bao bì kẹo. Anh chỉ nhìn thoáng qua rồi thừa dịp Úy Bội không chú ý lặng lẽ trả trở về.
Sau đó anh quay sang liếc nhìn Úy Nam, hỏi: “Em mua kẹo mất cả ngày.”
Nhìn thấy hành động của anh, Úy Nam lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
“Buổi sáng tôi đi mua kẹo, phải xếp một hàng dài. Vốn dĩ, tôi định đến đầu giờ chiều sẽ đến bệnh viện để làm thủ tục xuất viện cho Tiểu Bội, nhưng kết quả quá mệt mỏi nên ngủ quên mất, tôi cũng vừa tỉnh dậy chưa được bao lâu.”
Úy Nam giải thích, sau đó lộ ra biểu cảm ngại ngùng.
“Sao chị lại ngủ sâu đến thế? Chị Lăng nói chị ấy đến đây gõ cửa, nhưng trong nhà dường như không ai. Có phải chị đã quên mất em rồi phải không?”
Dù sao Úy Bội cũng là trẻ con, lời nói của Úy Nam khiến cô bé nhớ lại những gì đã trải qua ngày hôm nay. Nhớ lại cảm giác hoảng loạn và sợ hãi khi đợi mãi nhưng không thấy chị gái đến đón nên lúc này không nhịn được lại cảm thấy ủy khuất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT