Lúc này, mỗi khi nghĩ đến tiệm cơm nhỏ của Úy gia, mọi người trong khu tập thể cảm thấy hâm mộ không thôi. Bọn họ đều cho rằng tiệm cơm nhỏ này nhất định sẽ hái ra tiền, cảm thấy Úy Nam nhặt được chén vàng.
Dù gì tiệm cơm của Úy Đại Dân cũng đã có chút danh tiếng, không lo không có khách hàng, thậm chí đến đối thủ cạnh tranh cũng không có.
Sau một thời gian dài, tiệm cơm của Úy gia đã trở thành một sự hiện hữu không thể thiếu trong lòng những công nhân viên chức độc thân.
Bọn họ không quá quan tâm đến mùi vị hay những yếu tố khác, ít nhất thì ở nơi này bọn họ có thể thưởng thức một bữa ăn nóng hổi sau một ngày làm việc mệt mỏi.
Dần dần cũng đã trở thành thói quen.
“Tiểu Nam, thật ra chị cảm thấy Xảo Xảo nói rất đúng, tiệm cơm này là do ba em để lại, em tiếp tục kinh doanh cũng là chuyện bình thường, không ai có thể nói được gì. Em định ra bên ngoài tìm công việc thời vụ nhưng chưa biết có thể tìm được hay không. Như vậy còn không bằng khai trương tiệm cơm, tự mình kiếm tiền, làm chủ bản thân không phải tốt hơn sao?“
“Hơn nữa, em cũng không phải không biết nấu ăn, chỉ dựa vào món mì sợi hôm nay thì chị dám chắc tay nghề nấu nướng của em tốt hơn nhiều so với ba em! Khi đó ba em không kiếm được nhiều tiền là vì ông ta nhát gan, chỉ dám buôn bán ban đêm. Quan trọng nhất chính là ông ta còn phải trợ cấp cho một đám quỷ hút máu, cũng chính là bà mẹ già và đám anh em dưới quê.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play