Úy Nam nhìn chằm chằm Úy Tĩnh trong chốc lát, phát hiện sắc mặt cô ta trông rất thoải mái, cả người tràn đầy sức sống hơn hẳn lần đầu tiên gặp mặt.
Điều này khiến Úy Nam bỗng nhiên ý thức được một vấn đề - đó là hiện tại đám người Úy gia đã bị đuổi về quê, ngọn núi lớn đè trên người cô cũng được gỡ xuống, thế thì chẳng phải Úy Tĩnh cũng có cảm giác giống cô hay sao?
Úy Song Toàn và Vương Tam Hoa rất chán ghét cô, nhưng tốt xấu gì bọn họ cũng không sống chung với nhau, còn Úy Tĩnh lại sống chung một mái nhà với đám người đó.
Úy Nam nghe chị Ngụy nói trước kia Úy Tĩnh sống ở ký túc xá, sau khi Úy Song Toàn mua nhà thì cô ta liền dọn về nhà. Theo cách nói của đám người đó là người một nhà nên sống chung để dễ dàng chăm sóc lẫn nhau.
Nhưng trong căn nhà chỉ khoảng bốn mươi đến năm mươi mét vuông lại có đến vài người ở, sợ là còn không kê được cái giường. Ở nhà có thể thanh tĩnh và thoải mái như ở ký túc xá hay sao?
Nói trắng ra là đám người đó sợ Úy Tĩnh ít về nhà, bọn họ không kiểm soát được tiền của cô ta.
Hiện tại, đám người này đã bị đuổi đi, Úy Nam cảm thấy hẳn là cô ta cũng vui vẻ không thua gì cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT