Tuyết bên ngoài cửa sổ bị gió cuốn lên, khắp nơi đều là màu trắng xóa, thoạt trông giống như vụn giấy bay lả tả đầy trời. Tuyết là giấy, người là tranh, cầm bút trông xa đợi, đề bút lại mệt nhoài, tấm giấy nâng lên đặt xuống rồi lại rơi vào một mảnh im lặng.
Tiết trời này mà vẫn có thể ra ngoài dạo quanh được thì chắc chỉ có đám người “chăm chỉ” đi trộm cướp mà thôi.
Ôn Tu Viễn nằm trên giường, nghe trong gió tuyết có tiếng nhạc vang lên từ xa tới gần.
Tiếng nghe như châu ngọc rơi trên đĩa sứ, khi có khi không, vang lên từ khắp các phía.
Văng vẳng thanh thúy, vang vọng núi non.
Ôn Tu Viễn híp mắt, nửa nằm nửa tựa vào đầu giường hơi cứng.
Tiếng nhạc quét qua gió tuyết bay tới gần nhà gỗ, ép tới từ mỏm đá xa xôi, càng lúc càng vội vã không thể ngăn cản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT