Cũng chẳng biết tên nào ngu ngốc vậy, đã trắng trợn nhìn lén người ta, lại còn viết thư xin tha như thật.
An Hòa Dật nhận được thư xong thì gấp lại, cần đánh vẫn cứ phải đánh.
Sau vài hôm, số lượng bông tuyết cũng ít đi nhiều.
Trận tuyết lớn đã ngừng rơi, bên ngoài mặt trời ló ra, chiếu xuống vài tia sáng rọi xuống đỉnh núi tuyết trắng, chẳng để lại chút hơi ấm nào.
Ôn Tu Viễn vươn tay rót một chén trà, chính là trà Hi Xuân yêu thích của An Hòa Dật. Nước trà trôi tuột xuống từ vòi ấm, khói chậm rãi bay lên, khiến không khí trong phòng có vẻ an bình thanh tĩnh.
Mấy ngày nay, linh lực của Ôn Tu Viễn cũng đã khôi phục kha khá.
“Để ta dùng thuật che mắt ra ngoài điều tra một chuyến xem sao,” An Hòa Dật thông báo với đồ đệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT