Ôn Tu Viễn nằm trên giường lật qua lật lại mấy lần, vẫn cứ tò mò mãi không biết sư tôn nằm mơ thấy mình rốt cục là mơ thấy cái gì.
Tới khi trời vừa hửng sáng, hắn đã lục lọi linh giới ngay rồi bay lên đỉnh Tàng Ý Sơn một chuyến.
Trong ánh nắng ban mai, An Hòa Dật đã tỉnh giấc từ sớm, ngoài cửa sổ có cơn gió nhẹ thổi qua làm tung bay rèm cửa, khiến làn khói từ tách trà buổi sáng cuộn lên. An Hòa Dật nâng tách trà lên nhấp một ngụm.
Sáu ngày rồi, ngày nào y cũng nằm mơ thấy đồ đệ của mình.
Thế này chẳng khác nào làm thầy mà không nghiêm, bại hoại đạo đức nghề nghiệp.
Ây da, khó mà an lòng.
Lòng An Hòa Dật đầy nghi ngờ nhưng lại không có ai để hỏi xin ý kiến, cũng không tiện tìm Duyên Hà sư tôn, sợ rằng khiến người ta nghĩ mình có ý đồ đen tối gì nảy sinh với đồ đề. Nghĩ tới nghĩ lui, y lại cầm ngọc bài lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play