Ôn Tu Viễn trở về tông phái.
Suy nghĩ của ba người kia bên ngoài Vân Kính khiến hắn cười phụt, giơ tay tặng cho mỗi tên một cái cốc đầu.
Bỏ ba người lại phía sau, Ôn Tu Viễn trở về Tàng Ý Sơn, lúc này trời đã xẩm tối, côn trùng trên núi cũng đã đi ngủ hết cả, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.
Trong không gian tĩnh lặng, chỉ một âm thanh nhỏ xíu cũng dễ dàng bị phát hiện. Càng khỏi bàn đến tiếng khóc không thể tưởng tượng nổi kia.
Tiếng khóc bên tai vẫn không ngừng nghỉ, so với ban ngày thì yếu ớt hơn.
Quay trở về phòng, Ôn Tu Viễn thu lại gương mặt vui vẻ, lạnh lùng cởi áo khoác quăng ở mé giường.
Tiếng khóc đột ngột dừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT