Ngồi đấu giá cả buổi nhưng hai người cũng chẳng kiếm được gì, vừa ra khỏi phòng riêng đã muốn rời đi ngay. Tới cửa thì gặp một vị tu sĩ mặc trang phục của Nghê Quang Tông. Chỉ cần nhìn mũi tên người này đem theo bên người là có thể đoán được ra ngay đây là con cháu nhà giàu. Đuôi mắt người đó có một nốt ruồi mĩ nhân, dáng đi thong thả tiêu dao không chút gò bó, bên hông còn có một cây quạt xếp, cán quạt có khắc một đồng tiền.
Vừa nhìn một cái đã bị “hào” khí đập thẳng vào mặt.
Người nọ thấy hai thầy trò An Hòa Dật dừng lại thì chắp tay chào xã giao rồi chẳng đợi An Hòa Dật đáp lại đã đi thẳng lên lầu ba luôn.
“Vị vừa rồi chính là người ban nãy đấu giá vòng tay của người đó ha? Đầu óc suy nghĩ cũng mới mẻ đấy.” Ôn Tu Viên ló đầu ra nhìn, cảm thán.
Trước đó lúc người kia hành lễ chào y, An Hòa Dật cũng đã nhìn thử, thấy bên hông đối phương có đeo một miếng ngọc bài khắc hình giống hệt như Trác Thịnh. E rằng người này là đồ đệ của Trác Thịnh. Nếu đúng là thế thật thì đây là đệ tử thực truyền của Trác Thịnh rồi.
“Đi thôi”, An Hòa Dật không rảnh để ý chuyện đồ đệ của Trác Thịnh. Hôm nay còn chưa tìm được kiếm cho Ôn Tu Viễn, thể nào cũng phải đi thêm chuyến nữa.
Lần này, Ôn Tu Viễn ra khỏi phòng đấu giá, vừa bước chân qua bậc cửa ra đường lớn nhiều tu sĩ qua lại, hắn đã nhác thấy gì đó, trong bụng lập tức giật thót, quay sang bảo An Hòa Dật, “Sư tôn, hay hôm nay chúng ta cứ dừng ở đây đi đã, đồ đệ cũng không cần kiếm mới ngay hay gì cả đâu, không thì mua đại thanh kiếm nào đó, dùng được là được rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play