Dịch: Ndmot99
Vệ Tương bật cười, cả gan đặt tay lên mặt hắn: “Bệ hạ học đâu ra thói ăn nói ngọt ngào thế này hả?”
Sở Nguyên Dục nhắm mắt cười: “Trẫm nói thật mà. Nếu nàng không tin, ngày mai cứ đến tham dự bàn chính sự với trẫm.”
"Bệ hạ vô lý." Vệ Tương khẽ cười, thấy đã đến cửa điện, nàng nói, “Nhấc chân lên kìa.”
Sở Nguyên Dục mở mắt, thấy ngưỡng cửa ở ngay trước mặt, hắn lập tức đứng thẳng người, thả tay Vệ Tương ra, nghiêm trang đi về phía trước.
Vệ Tương bỗng nhớ đến Hoàng bảo lâm còn quỳ bên ngoài tạ tội, không khỏi dừng bước.
Sở Nguyên Dục thấy nàng dừng lại, liền hỏi: “Sao vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT