Dịch: Ndmot99
Vệ Tương ngơ ngác một lúc, mới hỏi: “Có phải chúng ta có hiểu lầm gì không?”
"Hiểu lầm?" Đôi mắt đỏ rực vì khóc của Dương thị nhìn nàng chằm chằm, khẽ cười, “Hiểu lầm? Vệ tài nhân, ngươi dám nói ngươi chưa từng vì hùa theo ý của bệ hạ mà khuyên bệ hạ xét nhà phạt tiền nhà ta, sau đó ở trước mặt ta giả vờ như người tốt, coi như ta và phụ mẫu không bị huynh trưởng liên lụy là công lao của ngươi không?”
Vệ Tương á khẩu không trả lời được.
Nàng rất muốn nói đó thật sự là công lao của nàng, khi ấy dù hoàng đế đã dao động nhưng vụ việc vẫn chưa có gì chắc chắn. 
Đến cuối cùng Dương thị thậm chí không bị răn dạy một câu là vì nàng nói với hoàng đế sau khi Dương thị vào cung chắc là đã lâu rồi không nói chuyện với huynh trưởng, còn nói phụ mẫu của Dương thị có đứa con trai như vậy đúng là bị quỷ đòi nợ. 
Những gì nàng nói đều có lý, hoàng đế lại niệm tình nàng và Dương thị thân thiết, thế nên chỉ bắt huynh trưởng của Dương thị đi lưu đày, phạt Dương gia trăm vạn lượng, dù không thể nói là phạt nhẹ nhưng dù sao cũng tránh cho phụ mẫu Dương thị chịu tai ương lao ngục, nỗi khổ lưu đày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play