Dịch: Ndmot99
Giọng nói quá đỗi quen thuộc này khiến Vệ Tương giật mình ngồi dậy: "Bệ hạ? Sao ngài lại ở đây?"
Sở Nguyên Dục lên giường, lười biếng ngáp một cái: "Trẫm thật sự rất nhớ nàng, cứ nhớ, nhớ mãi. Đúng là không cần quan tâm những những kẻ đó."
Vệ Tương ngơ ngác: "Quan tâm... Ai?"
Hắn kéo nàng ngồi xuống, khẽ cười: "Chuyện của Quỳnh Phương chắc chắn có vấn đề, nhưng không có lý do gì kẻ đứng sau nhắm vào Quỳnh Phương, thế thì chỉ có thể nhắm vào nàng. Trẫm quá rõ tranh chấp trong hậu cung, không thể lúc nào cũng nghe theo họ được."
Trong bóng đêm, Vệ Tương lặng lẽ nhìn hắn, không biết phải nói gì. Cuối cùng nàng mỉm cười: "Bệ hạ đừng nghĩ nhiều như vậy. Thượng Cung Cục thường xuyên tiếp xúc với các chưởng sự như Quỳnh Phương, chắc là do nhớ lầm nên mới chỉ sai thôi."
Sở Nguyên Dục thở dài: "Tiểu Tương tốt bụng, chỉ mong không bị phụ lòng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT