Dịch: Ndmot99
Vệ Tương cố gắng chịu đựng đến khi được đặt xuống giường ở Kính Trang Hiên mới cúi đầu rên rỉ. Đáng lẽ sau khi đặt nàng xuống, Sở Nguyên Dục sẽ tránh đi để ngự y đến khám và chữa trị, nghe tiếng nức nở này, hắn lập tức quay lại. 
Vệ Tương vươn bàn tay dính m,áu nắm lấy ống tay áo của hắn, nước mắt lăn dài: "Bệ hạ, thần thiếp sợ..."
"Tiểu Tương đừng sợ. Có trẫm ở đây, trẫm sẽ không để nàng bị thương nữa, hung thủ..." 
Sở Nguyên Dục ngồi xuống mép giường, nắm tay nàng, định nói "hung thủ sẽ bị bắt" nhưng hắn dừng một giây, chuyển sang hỏi nàng, "Nàng có nhìn thấy hung thủ không?"
Vệ Tương đau đớn nhắm mắt lại, gật đầu: "Thần thiếp nhìn thấy..."
Sở Nguyên Dục vội hỏi: "Là ai? Thôi, nếu đã nhìn thấy thì không vội. Tiểu Tương ngoan, để ngự y xem vết thương cho nàng trước đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play