Chuyển ngữ: Ndmot99
Vệ Tương cứ tưởng có chuyện gì đó, đã chống người ngồi dậy, nghe vậy nàng lại nằm xuống, lười biếng ngáp: "Sáng mai đi thăm nàng ta là được."
Tước vị của Khắc quý tần thấp hơn nàng. Thời điểm Khắc quý tần sinh con, nàng vội đến là vì hoàng tự, còn bây giờ Khắc quý tần đã qua cơn nguy hiểm, nàng không có lý do gì phải sốt ruột, chẳng lẽ lại bắt nàng đi hầu bệnh sao?
Thế nhưng, Quỳnh Phương lại nói: "Vốn dĩ nô tỳ không định kinh động nương nương, nhưng chuyện này có vẻ lạ."
Vệ Tương nhíu mày, quay đầu sang hỏi: "Kỳ lạ thế nào?"
Quỳnh Phương đáp: "Theo lý mà nói, tỉnh lại là chuyện tốt, tất cả mọi người đều có thể thở phào. Dù không tránh khỏi việc phải để thái y chẩn trị, cũng không cần quá rầm rộ như thế. Nhưng vừa rồi... Nghe nói ngự y và thái y đều đến, hoàng hậu cũng qua đó rồi, nô tỳ cảm thấy có gì đó không ổn."
Nghe Quỳnh Phương nói vậy, Vệ Tương cũng cảm thấy kỳ lạ, lần nữa ngồi dậy. Tích Lâm vội ra ngoài gọi cung nữ vào hầu hạ. Vệ Tương vừa thay y phục vừa suy nghĩ, trong lòng có hơi bất an, nhưng nghĩ mãi nàng vẫn không nghĩ ra nguyên nhân, bèn gọi Phó Thành đến, nói: "Ngươi đi xem Văn lệ phi và Ngưng chiêu nghi đã nghe nói chuyện này chưa. Nếu họ đều đã vội đến chỗ Khắc tần rồi thì ngươi quay lại bẩm báo cho ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play