Chuyển ngữ: Ndmot99
Phó Thành hiểu ý Vệ Tương, khi đến Thanh Lương Điện thấy không có triều thần nào đến yết kiến, liền qua phòng bên báo cáo với Dung Thừa Uyên về chuyện của Các Thiên Lộ.
Dung Thừa Uyên nhíu mày, nói: "Nếu nương nương đã có lòng, không cần vội gọi gã dậy làm gì, cứ để gã ngủ đi." dừng một chút, Dung Thừa Uyên lại nói, "Ngươi đi bẩm lại với nương nương, tối nay bệ hạ phải trông linh cữu, khi nào ta rảnh sẽ đi gặp nàng."
Phó Thành đáp "Vâng", rồi lấy chìa khóa ra, kể lại ý định của Vệ Tương.
Dung Thừa Uyên khẽ cười: "Nương nương chu đáo, ngươi tự đi bẩm báo với bệ hạ là được, bây giờ có thể đi."
Phó Thành nghe vậy liền vào chính điện.
Sở Nguyên Dục vốn đang phiền lòng vì chuyện của nhà Văn Viễn bá, phải tự an ủi rằng gần đây công việc bận rộn, hoàng hậu có sơ suất trong lúc vội vàng là điều khó tránh khỏi. Nhưng có lẽ vì đã có hiềm khích trước đây, dù hiểu đạo lý này, hắn vẫn thấy khó chịu. Bỗng thấy có bóng người tới, hắn bực bội ngẩng đầu, thấy là Phó Thành, sắc mặt vô thức dịu đi, hỏi: "Có chuyện gì?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play